From: To thi Xuan lan
Date: June 27, 2021 at 12:28:09 AM PDT
To: Thầy Lý Phước Lộc <lyphuocloc4067@gmail.com>
Subject: NHỚ THẦY TRONG MÙA DỊCH BỆNH COVID
Chúng ta không những có khả năng chữa trị cho chính
bản thân, mà còn có thể chữa bệnh cho những người xung quanh chúng ta như câu
chuyện sau đây :
Ngày xưa đó, có một tăng sĩ sống trong một làng nhỏ ở Tây Tạng. Ông ta rất là
tầm thường, và hằng ngày chăm lo nhiệm vụ tu sĩ của mình. Năm đó làng xảy ra
một cơn dịch đậu mùa, giết chết vô số người trong vùng, vị tăng sĩ cũng bị đậu
mùa và chết đi. Đó là vào giữa mùa đông, mặt đất bị đóng băng và củi thì khan
hiếm, vì vậy xác của vị ấy được khiêng thả xuống một cái hồ đang đóng băng. Một
thời gian sau đó, cơn dịch đậu mùa chấm dứt. Vào mùa xuân, mặt băng tan đi, và
người ta nhận thấy một cầu vòng phía trên mặt hồ nơi họ thả xuống xác của vị tu
sĩ.
Người ta liền đến nơi đó và thấy xác của vị tu sĩ đang nổi lên, hoàn toàn
nguyên vẹn. Xác của ông được đưa về tu viện và được làm lễ hỏa táng theo nghi
thức tăng sĩ. Khi xác thân của ông biến mất trong ngọn lửa, nơi dàn hỏa xuất
hiện nhiều cầu vồng bay thẳng lên bầu trời, sau đó người ta tìm được các xá lợi
trong đống tro tàn. Lúc ấy, mọi người đồng công nhận vị tăng sĩ là một người
xuất chúng trong cái vỏ ngoài rất « tầm thường », và người ta khen tặng ông đã
nhận lãnh căn bệnh hiểm nguy để thanh tịnh hóa các nghiệp xấu tạo nên cơn dịch.
Trong Phật giáo Tây Tạng, bệnh hoạn có thể là một biểu hiện của sự thành công
về mặt tâm linh, và sự hy sinh chính mình để cứu những người khác.
Một người mẹ có thể hiểu được điều nầy, bà mẹ có thể cho đi sự sống của mình để
nuôi nấng các con. Thật như vậy có thể chứng minh sự ép xác, khổ hạnh là đúng,
xem bệnh hoạn như một cây chổi quét sạch hết nghiệp xấu, và như vậy chứng tỏ
con đường tâm linh cao nhất để thanh tịnh hóa bản thân là sự chịu đựng khổ
hạnh.
Một người tầm thường có khả năng trị bệnh xuất phàm. Khả năng nầy chỉ đạt được
khi chúng ta chấp nhận về mình sự đau khổ của kẻ khác, chịu đau khổ như kẻ
khác, bằng cảm nhận lấy nỗi khổ của họ. Trau dồi những cảm giác tương thông nầy
sẽ làm tăng trưởng lòng từ bi, sự xót thương. Chỉ có như vậy mới có thể huy
động được năng lực chữa bệnh không giới hạn đã tìm tàng sâu thẳm trong tâm thức
vô biên của chúng ta.
Con Tô Thị Xuân Lan
PD : Viên Như